Khi ấy, Ðức Giêsu đi đầu, tiến lên Giêrusalem. Khi đến gần làng Bếtphaghê, bên triền núi gọi là Ôliu, Người sai hai môn đệ và bảo: “Các anh đi vào làng trước mặt kia. Khi vào sẽ thấy một con lừa con chưa ai cỡi bao giờ, đang cột sẵn đó. Các anh tháo dây ra và dắt nó đi. Và nếu có ai hỏi: ‘Tại sao các anh tháo lừa người ta ra’, thì cứ nói: ‘Chúa cần đến nó!’” Hai người được sai ấy ra đi và thấy y như Người đã nói. Các ông đang tháo dây lừa, thì những người chủ con lừa nói với các ông: “Tại sao các anh lại tháo con lừa ra?” Hai ông đáp: “Chúa cần đến nó”.
Các ông dắt lừa về cho Ðức Giêsu, rồi lấy áo choàng của mình phủ trên lưng lừa, và đặt Ðức Giêsu lên. Người tới đâu, người ta cũng lấy áo mình trải xuống đường. Khi Người đến gần chỗ dốc xuống núi Ôliu, tất cả đoàn môn đệ vui mừng bắt đầu lớn tiếng ca tụng Thiên Chúa, vì các phép lạ họ đã được thấy. Họ hô lên:
“Chúc tụng Ðức Vua,
Ðấng ngự đến nhân danh Chúa!
Bình an trên cõi trời cao,
vinh quang trên các tầng trời!”
Trong đám đông, có vài người thuộc nhóm Pharisêu nói với Ðức Giêsu: “Thưa Thầy, Thầy quở trách môn đệ Thầy đi chứ!” Người đáp: “Tôi bảo các ông: họ mà làm thinh, thì sỏi đá cũng sẽ kêu lên!”
(Lc 19, 28 - 40)
0 nhận xét